Bạn viết fanacc này là một fanboy và là một hoạ sĩ, nên lời văn hơi bay bướm ^^
[...] Cách dùng bút phát sáng – chỉ có những chiếc bút phát sáng official là được phép sử dụng – trong suốt concert thật đúng là rất đáng nhớ. Nhưng có lẽ đáng nhớ hơn cả, khi tôi nhớ lại, là lúc tôi bất thình lình quên đi mất cây bút phát sáng mà tôi đã không ngừng vẫy một cách cật lực từ lúc bắt đầu đến khi đó. Mặc dù tôi yêu thích tất cả các màn solo, nhưng chỉ có một trong số đó làm tôi ngập ngừng trong việc tuân thủ theo dòng chảy tập thể của những chiếc đũa phép màu xanh ngọc bích xung quanh tôi. Tôi có làm sai lúc này lúc kia, đương nhiên rồi, nhưng tôi cũng đã vẫy nó theo nhịp. Thậm chí tôi còn phải đổi tay khi tay này, hoặc tay kia bắt đầu chống đối lại chiếc đũa phép Harry Potter này khỏi việc vẫy sai (hướng).
Nhưng lần này, mặc cho nhịp chuyển động nhẹ nhàng của chiếc bút phát sáng – mà giờ thật sự gợi cho tôi nhớ đến những chiếc bật lửa ít phát sáng hơn ở phương Tây – tôi chỉ có thể dừng lại. Hoàn toàn quên mất đi việc di chuyển chiếc bút, sững người lại bởi giọng hát và sự say đắm của Onew. Màn solo đó, nếu dùng một từ để tả, là kỳ diệu (magical). Mà phải nói thật là, tôi đã không trông đợi điều đó. Hãy tin tôi, Youtube đối xử không công bằng với màn solo này. Đây, tôi tin như thế, là một trong số những khoảnh khắc mà thật sự chứng mình cho câu nói của người xưa: Bạn phải ở đó mới biết (You had to be there).
Tôi chưa từng tham dự SHINee World concert nào của năm trước, nên tôi đã bỏ lỡ màn diễn live Nessun dorma của Onew. Tuy nhiên, đó vẫn là một màn trình diễn mà tôi yêu thích dưới dạng Youtube. Lần này, mặc dù tôi đã cố tránh xem hầu hết các videos của concert, nhưng tôi đã xem qua các solo videos, và nhận thấy mình có một chút khó chịu bởi nốt ngân cực kì dài ‘frieeeeeeeeeeeeend’ của Onew. Và đó ít nhiều gì cũng là điều mà các fancams mang đến. Cứ như là nốt ngân ấy là tiêu điểm của màn trình diễn vậy.
Nên, xin thứ lỗi khi tôi nói rằng, tôi đã nghĩ đây là một trong những màn solo kém hơn của Onew. Nhưng sai lầm thay. Khi trải nghiệm live, Friend của Onew như phủ lấy toàn bộ sân vận động bằng một lớp bong bóng lốm đốm sao của tài hoa lộng lẫy nhưng đượm buồn. Như thể thời gian đang dừng lại và kéo dài đến vô cùng tận, như hiện tượng endnote – lúc mà bạn nhận thấy bản thân muốn tiếp tục mãi nhưng phải dừng lại ngay lúc này. Nó không phải là một trong những màn solo kém hơn của Onew. Nó là màn solo hay nhất.
Kỳ diệu.
Ngoài những màn phô diễn giọng hát mạnh mẽ của mình, Onew hầu như tinh nghịch một cách đáng yêu trong suối buổi concert. Đặc biệt bất ngờ khi cậu ấy như nhấn mạnh vị trí leader SHINee của mình bằng việc thể hiện như một ông già kiệt sức. Rõ ràng là cậu ấy rất mệt, nhưng vẫn làm trò vì khán giả, giống như một dân chuyên nghiệp đầy mồ hôi.
[...] Cách dùng bút phát sáng – chỉ có những chiếc bút phát sáng official là được phép sử dụng – trong suốt concert thật đúng là rất đáng nhớ. Nhưng có lẽ đáng nhớ hơn cả, khi tôi nhớ lại, là lúc tôi bất thình lình quên đi mất cây bút phát sáng mà tôi đã không ngừng vẫy một cách cật lực từ lúc bắt đầu đến khi đó. Mặc dù tôi yêu thích tất cả các màn solo, nhưng chỉ có một trong số đó làm tôi ngập ngừng trong việc tuân thủ theo dòng chảy tập thể của những chiếc đũa phép màu xanh ngọc bích xung quanh tôi. Tôi có làm sai lúc này lúc kia, đương nhiên rồi, nhưng tôi cũng đã vẫy nó theo nhịp. Thậm chí tôi còn phải đổi tay khi tay này, hoặc tay kia bắt đầu chống đối lại chiếc đũa phép Harry Potter này khỏi việc vẫy sai (hướng).
Nhưng lần này, mặc cho nhịp chuyển động nhẹ nhàng của chiếc bút phát sáng – mà giờ thật sự gợi cho tôi nhớ đến những chiếc bật lửa ít phát sáng hơn ở phương Tây – tôi chỉ có thể dừng lại. Hoàn toàn quên mất đi việc di chuyển chiếc bút, sững người lại bởi giọng hát và sự say đắm của Onew. Màn solo đó, nếu dùng một từ để tả, là kỳ diệu (magical). Mà phải nói thật là, tôi đã không trông đợi điều đó. Hãy tin tôi, Youtube đối xử không công bằng với màn solo này. Đây, tôi tin như thế, là một trong số những khoảnh khắc mà thật sự chứng mình cho câu nói của người xưa: Bạn phải ở đó mới biết (You had to be there).
Tôi chưa từng tham dự SHINee World concert nào của năm trước, nên tôi đã bỏ lỡ màn diễn live Nessun dorma của Onew. Tuy nhiên, đó vẫn là một màn trình diễn mà tôi yêu thích dưới dạng Youtube. Lần này, mặc dù tôi đã cố tránh xem hầu hết các videos của concert, nhưng tôi đã xem qua các solo videos, và nhận thấy mình có một chút khó chịu bởi nốt ngân cực kì dài ‘frieeeeeeeeeeeeend’ của Onew. Và đó ít nhiều gì cũng là điều mà các fancams mang đến. Cứ như là nốt ngân ấy là tiêu điểm của màn trình diễn vậy.
Nên, xin thứ lỗi khi tôi nói rằng, tôi đã nghĩ đây là một trong những màn solo kém hơn của Onew. Nhưng sai lầm thay. Khi trải nghiệm live, Friend của Onew như phủ lấy toàn bộ sân vận động bằng một lớp bong bóng lốm đốm sao của tài hoa lộng lẫy nhưng đượm buồn. Như thể thời gian đang dừng lại và kéo dài đến vô cùng tận, như hiện tượng endnote – lúc mà bạn nhận thấy bản thân muốn tiếp tục mãi nhưng phải dừng lại ngay lúc này. Nó không phải là một trong những màn solo kém hơn của Onew. Nó là màn solo hay nhất.
Kỳ diệu.
Ngoài những màn phô diễn giọng hát mạnh mẽ của mình, Onew hầu như tinh nghịch một cách đáng yêu trong suối buổi concert. Đặc biệt bất ngờ khi cậu ấy như nhấn mạnh vị trí leader SHINee của mình bằng việc thể hiện như một ông già kiệt sức. Rõ ràng là cậu ấy rất mệt, nhưng vẫn làm trò vì khán giả, giống như một dân chuyên nghiệp đầy mồ hôi.
Credit: andy1616@tumblr
Translator: Colin@dubulee
Sharing Credit: Hara@Go!Leader